Ta cùng hẹn bước trên con đường đầy gió bụi
Để lần tìm về nơi nguyên thủy tâm hồn
Đi qua ngai ngái phân trâu, mốc rạ và mùi thôn dã
Bỗng giật mình trước tiếng mẹ ru con.
Ôi quê ta, mỏi quá những cánh cò
Thấp thoáng áo tơi trên câu ca năm tháng
Quăng lưới lên đồi gió, anh vớt về chút nắng
Mủm mỉm những trái sim đầu mùa, cười tím góc trời quê
Phiêu bạt tháng năm không hẹn trước ngày về,
Em xa xăm về những ao bèo mùa đông cổ tích
Bao quang, thúng, gánh gồng qua một thời bao cấp
Viên gạch hồng thay người giữ chỗ trước bình minh
Nón lá, áo nâu, guốc mộc, sân đình
Anh nhặt được trong trang thơ ông đã viết
Những tượng đài, hố bom ghi dấu một thời khốc liệt
Đánh thức con tim bao thế hệ con người.
Ta trở về trẻ thơ đầy ắp những tiếng cười
Sông vẫn chảy, núi cứ lớn giữa mênh mông trời thẳm
Liêu xiêu lũy tre, dập dìu đồng lúa rộng
Quê vẫn cứ thanh bình, mặc cho bão mưa dông.
Một chiều quê gió bụi và hoàng hôn
Ta tạm biệt nơi bắt đầu ta nguyên thủy
Đi qua ngai ngái phân trâu, mốc rạ và mùi thôn dã
Chợt nhận ra rằng: ta vẫn chưa lớn trong ta...
Kỷ niệm một chiều về thăm quê T.H-H.T
27.9.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét