Anh vạch tìm trong ký ức xa xăm,
Bao kỷ niệm của một thời nông nổi!
Cơn mưa xa – và những chiều gió thổi,
Còn lưu in bóng dáng lúc em về.
Đỏ rợp trời, cháy bỏng những đam mê,
Chùm phượng vĩ đốt trời hè mê mãi.
Chân ta bước đầu không hề nhìn lại
Môi trượt dài trong say đắm mênh mông
Nhớ những ngày ngột ngạt giữa phố đông
Anh dắt tay em trốn tìm chiều dông bão
Em bé nhỏ, diệu kỳ - ôi ốc đảo!
Giữa đại dương anh, ấm áp sóng tình!
Nhớ những ngày anh thức trước bình minh
Viết cho em những câu thơ xưa cũ,
Bao nỗi nhớ tuôn trào sau nét chữ!
Ngỡ như em đang rạng rỡ môi cười....
Tình yêu ta bao kỷ niệm hồng tươi,
Vẫn vẹn nguyên theo chiều dài năm tháng.
Sau cơn mưa, quang mây trời lại sáng,
Đêm sẽ qua, khi nắng mới lên rồi.
Ta xa nhau, những cảm giác bồi hồi,
Những nhớ nhung cùng bao điều khắc khoải
Luôn bên ta, dù bước chân có mỏi,
Vẫn vẹn nguyên như thủa ban đầu....
Dẫu cuộc đời còn nhiều sự lớn lao,
Anh vẫn muốn trở về thời nông nổi....
Cơn mưa xa – và những chiều gió thổi,
Nơi bắt đầu khi Anh nói yêu Em....
27.7.2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét